Thứ Năm, 5 tháng 3, 2020

BẠCH MÃ TRỞ VỀ


BẠCH MÃ TRỞ VỀ

                                      LÊ THANH LONG

Một chàng ngựa non đang chạy nước kiệu trên đồng cỏ mênh mông. Gió mơn man vuốt ve, mơn trớn dọc theo bộ tóc bờm mới nhú mềm mại trắng như tuyết. Đôi mắt tròn mở to, long lanh lướt trên đồng cỏ tươi non mênh mông tít tắp tận chân trời, xa hơn những ngôi nhà mái rạ nhỏ xíu san sát, thấp thoáng, ẩn hiện sau những lũy tre, nổi lên là ngôi chùa cổ mái ngói rêu phong.
Chàng ngựa non chuyển từ nước kiệu sang nước đại, phi dọc theo đồng cỏ xanh mướt như ngọc, không ngoái nhìn lại. Mặt trời đỏ rực, ánh vàng rực rỡ, rắc những hạt nắng  ấm áp lên đồng cỏ, ánh lên một màu vàng rực rỡ, huyền diệu. Chàng hăm hở hướng về tương lai, háo hức bước vào cuộc sống mới.

Chàng từ đồng cỏ quê hương băng qua những hẻm núi hiểm trở, gập ghềnh, băng qua những ngọn thác trắng xóa như những con rồng nước đang sà xuống dòng suối mát lạnh, xanh như ngọc bích, băng qua những dòng sông đục ngầu phù sa, hiểm họa thấp thoáng, băng qua những cơn sấm sét, đôi chân cứng cáp, can trường không biết sợ là gì, bước dọc qua thời gian.
Và thời gian cứ thế trôi đi như nước chảy, mây bay, mấy chục năm  qua đi chỉ như cái chớp mắt. Một buổi chiều nọ, nắng quái ánh lên trên đồng cỏ non tơ ngày xưa một màu vàng nhợt nhạt, chàng ngựa ngày nào, bây giờ đã già, bộ tóc bờm dài đã ngả màu xam xám như muối tiêu, chiếc cổ gân guốc, cường tráng xưa, giờ đã trở nên gày gò, nhưng vẫn ánh lên đầy vẻ cương nghị, cố chạy nước kiệu một cách khó nhọc chầm chậm, chầm chậm và dừng lại đúng cái nơi trước đây chàng đã sinh ra, ngước đôi mắt nhìn khắp đồng cỏ, giờ vẫn mơn mởn những chồi non mới nhú, nửa như luyến tiếc, nửa như thỏa mãn, quỳ xuống hôn lên những ngọn cỏ non thơm mùi mật, rồi đột nhiên đứng thẳng lên, ngẩng cao đầu nhìn bầu trời trong xanh, những cánh mây trắng như bông đang lướt qua, đôi mắt ngân ngấn mở to lần cuối, rồi từ từ khép lại một cách mãn nguyện, gió vẫn thổi bay bay bộ tóc bờm dài vắt ngang xuống cổ, rũ xuống che kín đôi mắt vừa khép lại.
Phía xa xa một chú ngựa ô màu đen tuyền lại vừa mới sinh ra, đang nhảy chân sáo và đang tập phi nước kiệu trên cánh đồng cỏ non tơ, bên ngôi làng cổ kính.
                                                                    Hà Nội 6.3.2020
                                                                 LÊ THANH LONG

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét