Thứ Sáu, 29 tháng 6, 2018

HÀI KỊCH: Thị Mầu thời hiện đại 4.0

HÀI KỊCH:
Thị Màu thời hiện đại - 
                     bốn chấm 0 (4.0)
(Cuộc chuyển giao sau 
                              một thế kỷ)

                      Tác giả: Lê Thanh Long

Nhân vật

1.Xã trưởng
2.Thị Màu 1
3.Thị Màu 2
4.Mõ
5.Nhân viên văn phòng (Nhân viên VP)





















Xã trưởng trang phục tùy ý lựa chọn cho phù hợp với cách diễn. Thị Màu trang phục nửa cũ nửa mới, tùy ý.






Xã Trưởng 1           Thị Màu 1                              Mõ 1

Xã Trưởng: (Chống ba toong đi cà nhắc ra sân khấu, mặt nhăn nhó, đau đớn. Ngồi xuống ôm chân) Ái chà chà! Ái chà chà! Chuột nó rút gân cơ mình, đau quá, đau quá! Gân cơ mình rệu rã quá rồi. (Nắn nắn bàn chân co cứng, tay cầm bàn chân kéo ngược lại, mặt tươi tỉnh dần).
Có thế chứ! Giờ cái chân chính lại là của mình rồi.
(Đứng dậy đi thập thễnh, rồi đi lại bình thường).
Bây giờ đã 8h02’ rồi mà chưa có mống nào đến nhỉ.
Thị Màu: Vừa đi ra vừa múa hai tay, đánh mông, mặt hơn hớn ra chiều hồ hởi lắm
Đây! Đây! Con đây. Con mới chậm có 1 phút 15 giây mà cụ đã phê… rồi.
Xã Trưởng: Thời hiện đại 4.0 thời gian còn quý hơn cả vàng đấy!
Thị Màu: Dạ. Con biết. Con biết! Hôm qua Company (/'kʌmpəni/) Tờ lờ Mờ (TLM) nhờ con diễn sâu (show (/ʃou/) quảng cáo cho có 20 giây mà họ cát xê cho con 15 triệu đấy.
Xã Trưởng: Dạo này mày giỏi kiếm tiền nhể!  
Thị Màu: Mải nói chuyện quên phéng mất cả lễ nghĩa: Con chào ông xã ạ.
Xã Trưởng: Mày chào tao là gì nhỉ?
Thị Màu: Ông xã ạ.
Xã Trưởng: Mày chào thế hóa ra tao là chồng mày à?
Thị Màu: Vậy con chào cụ xã ạ.
Xã Trưởng: Thế tao già lắm rồi sao? Này! Tao còn có khả năng đẻ ra mấy lứa như mày đấy!
Thị Màu: Vậy con chào ông… à cụ… à (gãi đầu vẻ khó nói) bác Xã ạ!
Xã Trưởng: Thời bốn chấm 0 hiện đại rồi. Mày phải chào tao là Ngài Xã Trưởng hay Mistơ (Mister) Xã Trưởng.
Thị Màu: Con chào ngài Mister Xã Trưởng ạ…ạ…(dài giọng).
Xã Trưởng: À… , mà mày tên là gì ấy nhỉ? Đầu óc tao dạo này hơi có “vấn đề”, cơ quan đông người quá bộ nhớ của tao bị “quá tải”.
Thị Màu (nhanh nhẩu): Dạ. Tên con là “Thi Ká lơ” ạ.
Xã Trưởng: Mày nói tên là… gì… gì ấy nhỉ? (lẩm bẩm)… Thi Ká lơ, cá lờ (vỗ đùi đánh đét). Tao hiểu rồi, Ká lơ, Cá lờ là lờ bắt cá, “Thi Cá lờ” là Thi bắt cá bằng lờ. Tên lạ quá, hay quá, thâm thúy quá! Con này thế mà sâu sắc đáo để! Nhưng người gì mà lại có cái tên là Thi Bắt Cá Bằng Lờ nhỉ!
Thị Màu: Dạ. Không phải thế đâu ạ. Tên con là Thi Ká lơ (colour /'kʌlə/ - Ká lơ).
Ká lơ nghĩa là Màu. Thi Ká lơ nghĩa là Thị Màu đấy ạ!
Xã Trưởng: Mày cứ nói tiếng Anh, tiếng Tàu lằng nhằng, tao chả hiểu gì sất. Cứ nói toẹt nó ra là Thị Màu lẳng lơ cho dễ hiểu con ạ.
Thị Màu: Con đâu có lẳng lơ. Con chỉ thích chơi… cho vui thôi ạ.
Hát: Tùy ý chọn bài hát.
Xã Trưởng: Thôi hát thế đủ rồi đấy. Này cái con Thi Kà lờ, à Thị Màu. Mày gọi cho tao cái thằng Mõ vào đây. Mấy hôm nay không biết nó đi mò mẫm tôm, cá ở đâu, mà chả thấy cái mặt nó đâu sất.
Thị Màu: Anh Mõ bảo, anh ấy về quê ạ.
Xã Trưởng: Xạo. Cái thằng Mõ làm gì biết quê nó ở đâu. Mẹ nó đẻ rơi đẻ vãi. Hay nó lại gâu… gâu… (go /gou/ - gâu) ra quán kiếm vài chén quốc lủi etanol rồi cũng nên. Không có chó bắt mèo ăn cứt vậy. Có việc gấp, mày làm mõ cho tao.
Thị Màu: Con làm Mõ à?. Làm trái việc thế Mister Xã Trưởng thưởng cho con cái gì ạ?
Xã Trưởng: Mày thích cái gì tao thưởng cho tất tần tật.
Thị Màu: Con sợ, cái con thích cụ lại không có ạ.
Xã Trưởng: Ai bảo mày tao không có, chỉ có cái tao có thích mai séo phơ (myself - /mai'self/ tự mình cho hay không thôi.
Này! Này! Mày lại gần đây, con bé Màu.
Thị Màu: Con lại gần để cụ xơi tái con à?
Xã Trưởng: Cái con này! Của mày có mà hầm cũng chẳng ăn được nữa là tái. Mày đi thông báo cho tao cái tin - Niu xờ (News /nju:z/ ) mới này nhé.
Thị Màu: Dạ. Nhưng con chỉ quen hành động thôi! Chứ cái đầu “bã đậu” của con không biết nó có nhớ được không ạ.
Xã Trưởng: Mày cứ nói theo tao là được. Chuẩn bị… xờ tát (start /stɑ:t/) bắt đầu nói: Chiềng làng, chiềng nước, rước đuốc đi nghe, trên đe dưới búa, Thượng hạ Tây Đông, trên sông dưới biển, kẻ tiến người lùi, kẻ ngược người xuôi ra nghe cho rõ:. Thiên hạ nâu lay hay bị kẻ gian động phòng.
Thị Màu: Động phòng theo nghĩa nào hả cụ?
Xã Trưởng: Con này chỉ nghĩ vớ va vớ vẩn. Động phòng là phòng nó có động. (nói tiếp) Dân phòng chú ý.
Thị Màu: Dân phòng là phòng của dân hả cụ.
Xã Trưởng: Không. Dân phòng là dân cần đề phòng. Cái con này đúng là mít đặc cán mai thật! (rao tiếp) Nâu nay kẻ gian hay giật chó, câu mèo, bắt cóc trẻ con, mồi chài phụ lữ… Mọi người có gì…  thì giữ, chớ buông nỏng, chớ nơ nà… Chú ý, chú ý, nghe thông báo, thông báo!  
Thị Màu: (Nghe điện thoại) Ngài Xã trưởng, con phải đi có chút việc gấp Trung tâm Sén tơ (Center /'sentə/) Tư vấn Sắc đẹp gọi cho con.
Xã Trưởng: Ở xã còn khối việc, mày không đi được.
Thị Màu: Ối! Ói! Con đang muốn sửa… sửa cái sắc… sắc đẹp, con… con phải đi đây. (Ù té chạy).
Xã Trưởng: Con Thị Màu này cứ như con điên ấy.
Mõ đâu?
Mõ: ( Mặc bộ comle màu trắng đeo ca vát đỏ, dáng vẻ lịch sự, môi son, má phấn, tóc chải mượt) Dạ. Con đây ạ.
Xã Trưởng: (Ngắm nghía từ đầu đến chân Mõ) Ồ! Hôm nay mày trông bảnh quá! Handsome /'hænsəm/  “Hen sâm” đẹp trai quá! Chẳng giống thằng Mõ tẹo nào.
Mõ: Con mới chỉnh sửa trên dưới tí ti thôi  thưa ngài Mister Xã Trưởng. 
Xã Trưởng: Thời nay cũng lạ. Thời hiên đại có khác. Đàn ông chúng nó cũng đánh phấn môi son, trang điểm chẳng khác gì nữ giới. Hay chúng bê đê hết cả rồi cũng nên.
Mõ: Dạ. Không phải thế đâu ạ. Phụ nữ họ vùng lên bình đẳng. Chúng con cũng phải bình đẳng chứ ạ. Họ làm đẹp chúng con cũng phải làm đẹp, chúng con phải xóa nhòa cái từ ngữ “phái đẹp” của họ đi chứ. Họ đấu tranh bình đẳng, chúng con cũng phải đấu tranh đòi bình đẳng chứ ạ. Ngài thấy đấy, tự nhiên đã tạo ra những con công đực, chim trống, gà trống chả đẹp hơn con mái là gì. Theo quy luật lựa chọn tự nhiên đó thì đàn ông mới là “phái đẹp” đấy chứ ạ.
Xã Trưởng: Mày lý luận cũng hay hay, là lạ đấy.
Nhưng hôm nay gọi mày lên không phải là những chuyện ấy, mà là để bàn về chuyện lễ quan trọng sắp tới. Mày chuẩn bị đã kỹ lưỡng, chu đáo chưa?
Mõ: Ngài yên tâm đi. Mọi thứ đều chỉnh chu đâu vào đấy cả rồi. Con hứa là sẽ không có một tí tẹo sai sót nào.
Xã Trưởng: Tao tin tưởng tuyệt đối vào mày đấy. Về làm ngay kế hoạch chi tiết chương trình nghe chưa.
Mõ: Dạ. Con đi làm ngay đây ạ. (Ra).
Xã Trưởng: Hậu thế thời nay chúng nhanh nhẹn, kiến thức, đầu óc hơn lớp già mình nhiều rồi. Đúng là hậu sinh khả úy. Có lẽ cũng đã đến lúc mình rút lui vào hậu trường rồi.
*******
Thị Màu 2:  (Xuất hiện. Trang phục khác hẳn, người khác hẳn).
Xã Trưởng: (Xã Trưởng đi quanh Thị Màu, ngắm nghía) Mày là ai? Đến đây có việc gì?
Thị Màu: Ơ! Mister Xã Trưởng không nhận ra con à? Con là Thị Màu đây mà. (Cười vẻ đắc thắng, nói nhỏ) Đến cụ xã cũng không nhận ra mình. Công nghệ 4.0 có khác.
Xã Trưởng: (Lấy cán ô gõ gõ vào người Thị Màu, Thị Màu né tránh) Mày là Thị Màu thật à?
Thị Màu: Vâng. Con đích thị là Thị Màu đây.
Xã Trưởng: Sao trông mày khác thế?
Thị Màu: Cụ không nhận ra cũng phải. Con vừa đi Thẩm Mỹ viện để phẫu thuật thẩm mỹ vài chỗ.
Xã Trưởng: Phẫu thuật thẩm mỹ là gì nhỉ? Tao mới nghe lần đầu.
Thị Màu: Phẫu thuật thẩm mỹ là… à là mổ xẻ, lắp ghép, chỉnh sửa làm cho đẹp hơn.
Xã Trưởng: Đang tự nhiên tự lành sao phải mổ xẻ? Mày nói rõ hơn xem nào?
Thị Màu: Cụ xã, cụ nhìn con đây thì rõ. Nhờ kỹ thuật căng da mặt nên da bóng mịn hơn, mũi được sửa thành mũi dọc dừa, môi hình trái tim, bơm mông, gọt cằm cho nhọn như ca sĩ… nước ngoài vân vân và vân vân.
Xã Trưởng: Thế mày tốn mất bao nhiêu tiền? Có đến chục triệu không?
Thị Màu: Mister Xã trưởng đúng là lạc hậu, không theo kịp thời đại thật rồi. Con mất hai trăm triệu đấy.
Xã Trưởng: Ối! Ối! Ôi! Tao ngất mất. Thế mày lấy đâu ra tiền.
Thị Màu: Vay.
Xã Trưởng: Vay? Thế lấy gì mà trả.
Thị Màu: Lấy nó nuôi nó.
Xã Trưởng: Nghĩa là làm sao? Tao không hiểu.
Thị Màu: Sao cụ xã mit đặc với thời cuộc thế. Nghĩa là có sắc đẹp, đi hát trở thành ca sĩ. Ca sĩ kiếm tiền bạc tỉ cứ như thò tay vào túi lấy đồ ấy,  thưa Mister Xã Trưởng.

Thị Màu: Bây giờ chưa có việc con hát thử cụ nghe nhé?
Xã Trưởng: Ừ! Mày hát đi. Bây giờ mày sắp là ca sĩ rồi, mày thử biểu diễn xem, xem đã được bao nhiêu phần trăm ca sĩ? Hay cứ cầm míc lên là thành ca sĩ.. À nhưng mà không. Tao với mày thi hát nhại cho vui. Ai thắng thì được thưởng. Tao có mấy củ khoai đã được nướng chin trong lò “hát” (hot - /hɑt/ ) rực lửa. Ai thắng thì ăn khoai, ai tài thì uống sữa, (à quên) uống rượu. đứa nào yếu điệu, đứa ấy phải hầu, nào ta bắt đầu…  thi nhại.
Ai hát trước?
Thị Màu: Mister Xã Trưởng, Ngài hát trước.
Xã Trưởng: Ừ thì tao hát trước, mày cũng khôn đáo để đấy! Chứ chẳng ngu đần gì đâu. (Hát)
                 Theo em ta thì về.
Thị Màu: Theo ông em thì về
                 Thăm lại miền quê
Xã Trưởng: Nơi có một đàn dê
Thị Màu: Có hàng me ăn khi hè về.
Xã Trưởng: Ôi! Vợ ta thịt da nung núc
Phiên chợ nào cũng canh bún riêu
Thị Màu: Thiếu người thương ông về, ông về… về… đâu…
Xã Trưởng: Hay! Khá lắm! Thế là huề cả làng. Tiếp tục: Coming up (/'kʌmiɳ - ʌp/) thi nhại bài “Đêm mưa tỉnh nhỏ”
Thị Màu: Trời đổ mưa cho nỗi vắng mênh mông, cho lòng em thêm nhớ
Xã Trưởng: Trời làm mưa cho ướt áo em tôi, mắt ơi hoa mất rồi
Thị Màu: Tình yêu đến ta sa vào thương nhớ
Xã Trưởng: Những đêm mưa không ngủ gợi nhớ buổi đi cày
Thị Màu: Mấy đêm trời mưa gió. Thấu chăng người tình nhỏ cuốc đất cả một đời
Xã Trưởng: Ra vào thường hay ngó, đường đi về chung ngõ
Hát đôi: Những lúc cùng ngồi bổ dưa.
Thị Màu: Thế là lại huề rồi. cụ ơi!
Xã Trưởng: Thôi không thi hát nữa. Bây giờ ta thi chơi chữ.
Thị Màu: Chơi chữ? Chữ mà cũng chơi được à?
Xã Trưởng: Sao không? Mày không thấy học sinh chúng nó học bài tiếng Anh plây uy uôt “Play with Word (/plei - wi - wə:d/) “Chơi với chữ” đó à?
Thị Màu: À… à… Con hiểu rồi. “Chơi với chữ”. Vậy thưa ngài Mister Long - Đơ ré gân (Dragon).
Xã Trưởng: Mày nói gì?
Thị Màu: Con nói: Thưa ngài Mister Long - Đơ ré gân.
Xã Trưởng: Thế là sao?
Thị Màu: Cụ tên là Long phải không ạ?, Long nghĩa là Rồng. Rồng tiếng Anh là Dragon (/'drægən/). ghép lại Long Dragon nghĩa là Dài Rồng là Rồng Dài. Rồng Dài là Trường Long. Tiếng Anh nói là: Cu la Truong Long.
Xã Trưởng: Con này láo!
Thị Màu: Con đâu có láo! Con đọc theo tiếng Anh, tiếng Anh không có dấu ạ.
Xã Trưởng: Thôi tha cho mày. (Lẩm bẩm) Trường Long là Rồng dài. Rồng dài là Rồng vĩ đại. Siêu Rồng Su pơ Đơ ré gân Super Dragon (/'suːpə - 'drægən/).  Hay! Hay! Tao là Siêu Rồng. À này! Nhưng mà, mày chữ Anh bẻ đôi không biết, mày học tiếng Anh lúc nào vậy?
Thị Màu: Con đi hát Chèo, hát Quan họ và diễn vở “Thị Màu lên chùa” cho mấy ông Tây nó nghe. Họ dạy con nói mấy câu tiếng Anh “bồi” đấy thưa cụ. Nói mãi, học mãi cũng thành quen. Bây giờ con còn kiêm cả hướng dẫn viên du lịch - tua rit gai đờ (tourist Guide - 'tuərist - gaɪd) nữa đấy thưa cụ.
Xã Trưởng : Mày thế mà giỏi ra phết nhỉ! Thị màu thời a còng, bốn chấm không có khác. Chả bù cho tao người cổ lai hy, thời Tần Thủy Hoàng khai thiên lập địa. Thế mà giờ tao cũng võ vẽ được mấy từ tiếng Anh  Mỹ - Ơ mé ri cơn ín gơ li sơ (American English (/ə'merikən - 'iɳgliʃ/) chứ tao không thèm nói tiếng Anh Anh đâu nhé.
Thị Màu: Cụ cũng võ vẽ tiếng Anh, tiếng Em, thế thì con kể cụ nghe. Con đi giao lưu với mấy thằng Tây ba lô. Học được câu tiếng Anh nào thì thực hành liền liền, nên nói luôn. Hôm ấy có hai thằng Tây ba lô đến hỏi con:
Tên cô là gì?
Con bật luôn:
Mai nêm xờ Thị Màu. (My name is Thi Mau - Tên tôi là Thị Màu)
Hai thằng Tây ba lô nghe xong lười lăn cười lóc, cười vãi đái.
Này Tom: Nó nói tên nó là Thi Mau à?
Không. Nêm. Nó bảo Mai mày đến xờ Thi Mau. Mày chả tên là Nêm là gì.
Thị Màu: Mặc kệ, con nổ tiếp: thanh kiu (Thank you  /thank-you/)
-Nêm. Thế là nó lại chối rồi đấy. Tiếng Việt “Cảm ơn” nghĩa là từ chối.
Mặc chúng. Con lại nổ tiếp:
 Ueo khâm iu (Welcome you   (/'welkəm - ju:/)     
-Kìa Nêm nó nói”Không dám” là chối rồi đấy.
-Không đâu. Tiếng Việt nói thế là “Không có gì”, nghĩa là “Đồng ý đấy”.
Con cứ tỉnh bơ, mặc kệ chúng muốn hiểu thế nào thì hiểu. Hóa ra hai thằng Tây ấy là hai thằng tiến sĩ ngôn ngữ sang nghiên cứu tiếng Việt ở một trường Đại học.
Xã Trưởng: Tiếng Việt kinh thật! Thâm thúy ghê!
(Nhìn đồng hồ) À, mà đã đến lúc rồi đấy!
---------------------
Xã Trưởng: Này Thị Màu. Ra gọi anh Mõ vào đây cho bác.
Thị Màu: Ngài Xã Trưởng, tự nhiên ngài thay đổi như người ở thời đại khác, người khác vậy!
Xã Trưởng: Quá khứ đã qua rồi và bây giờ là hiện tại. Cháu ra gọi anh Mõ vào cho bác. Ta đã suy nghĩ kỹ, thời gian đã trôi qua 100 năm và ta đã chuẩn bị cho một quyết định quan trong vào hôm nay.
Nhân viên vp: ( Vào) Thưa cụ xã: Đã có quyết định từ cấp trên gửi về rồi ạ. (Đưa tập công văn và quyết định cho Xã Trưởng)
Xã Trưởng: (Mở xem) Tốt. Ok. Cậu ra gọi anh Mõ  vào.
Nhân viên vp:  (Ra. Rồi Mõ và Nhân viên văn phòng cùng vào).
Xã Trưởng: Bà con trong xã đến đông đủ cả chưa, Tiến sĩ?
Mõ: Dạ. Báo cáo bác, bà con đã đến đông đủ rồi ạ.
Xã Trưởng: Cháu chú ý! Khi bắt đầu thì mở cái loa to lên cho bác nhé. Bác vào trong một chút. (Vào)
(Thị Màu cùng vào)
Mõ: (Nói với nhân viên) Cậu ra bảo mấy người khênh bục diễn thuyết vào đây.
(Hai nhân viên khênh bục vào).
Mõ: (Nói với nhân viên văn phòng) Có bao nhiêu người đã đến dự buổi lễ?
Nhân viên VP: Báo cáo anh hơn 400 người ạ.
Mõ: Loa đài chuẩn bị tốt cả rồi chứ?
Nhân viên VP: Mọi thứ đâu vào đấy rồi ạ
Mõ: Tốt rồi. Đợi bác Xã Trưởng và Thị Màu vào là bắt đầu ngay nhé.
(Xã Trưởng mặc bộ com lê màu đen, ca vát đỏ và Thị Màu mặc sơ my trắng, áo vet màu xanh, thắt nơ đỏ cùng đi vào)
Nhân viên VP: Trông chị Màu hôm nay kiu quá, xinh quá! (cute - /kju:t/)
Xã Trưởng: (Quay sang Thị Màu) Ta bắt đầu buổi lễ nhé.
Thị Màu: (Đứng trên bục diễn thuyết) Thưa bà con. Hôm nay là một ngày trọng đại của xã nhà - ngày tiến sĩ Nguyễn Văn Mõ nhậm chức Chủ tịch xã. Xin kính mời ngài Xã Trưởng lên phát biểu ý kiến mở đầu buổi lễ.
Xã Trưởng: (Hắng giọng, vẻ trịnh trọng, xúc động) Kính thưa bà con, cô bác và toàn thể công dân trong xã. Chúng ta đang sống trong một thời đại mà xã hội thay đổi từng ngày, từng giờ, thời đại 4.0, thời đại du hành vũ trụ, thời đại của máy bay cá nhân, thời đại của những phát minh kỳ diệu không tưởng tượng nổi, lớp trẻ ngày nay hoàn toàn xứng đáng thay thế cho thế hệ già đi trước. Hôm nay tôi xin trân trọng chuyển giao chính quyền cách nay một thế kỷ cho thế hệ trẻ ngày nay, người thay thế tôi là tiến sĩ Nguyễn Văn Mõ và thạc sĩ chị Đinh Thị Màu. Kể từ giờ phút này thế hệ trẻ tài năng này là những người lãnh đạo xã nhà. Tôi tin tưởng sâu sắc rằng họ sẽ là những người thay thế xứng đáng đàn anh đi trước. Xin bà con cho một tràng vỗ tay thật lớn nhiệt liệt chúc mừng buổi lễ long trọng này. (Xúc động rơm rớm nước mắt, người hơi lao đao).
Thị màu đi đến đỡ Xã Trưởng. Các nhân vật xếp hàng ngang cúi chào khán giả. (Tiếng vỗ tay nổi lên rào rào).
(Hạ màn)





Xã Trưởng 2                             Thị Màu 2                    Mõ 2
                                 
                                                     Hà Nội ngày 4.4.2018

Thứ Bảy, 9 tháng 6, 2018

Nhớ mùa trút lá


LÊ THANH LONG

Nhớ mùa trút lá
                            (Ca khúc)

Em như cây hoa ngát
Trong ngôi làng mù sương
Ngàn năm cùng cỏ hát
Một điệp khúc yêu thương
   Em như cây ém nụ
   Chẳng thể nào ra hoa
   Quên nỗi buồn đã cũ
   Mấy mùa xuân mau qua
Xuân qua, xuân lại qua
Xuân đi không trở lại
Em chờ… và chờ mãi…
Mang nỗi buồn chia xa
   Em như người xa lạ
   Với mối tình cô đơn
   Cây chẳng biết giận hờn
   Nhớ bao mùa trút lá…













Em là cây hoa lạ
Nắng đổ vàng ngã ba
Nhớ mỗi mùa thay lá
Biền biệt người phương  xa
   Đời như con sông chảy
   Tình yêu thời hoang sơ
   Sông muốn đổ tràn bờ
   Mà nỗi tình không nỡ.


Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2018

Vô đề


LÊ THANH LONG

Vô đề

Mặt trời:
                    Gác núi buồn tênh
Người dẫm lên cỏ:
                   Gập ghềnh bước chân.
******
Người ngồi bên sóng:
                                    Thẫn thờ
Còn ta:
              Đứng giữa đôi bờ thực hư.


Thứ Tư, 2 tháng 5, 2018

"Buồn trông cửa bể..."


LÊ THANH LONG

“Buồn trông cửa bể…”

Học sinh buông chữ ngoài đầu
Làm đau con chữ, làm rầu nét son
Đêm ngày cha mẹ héo hon
Mải chơi lười học phí mòn thời gian

Mười hai năm, mấy gian nan
Chữ thầy em trả, nghèo nàn em đeo
Cuộc đời biết mấy gieo neo
Chăm đàn gà mái, ao bèo thả lươn

Bạn bè bay khắp muôn phương
Đông tây nam bắc con đường thênh thang
Người tiến sĩ, kẻ cao sang
Giáo sư, bác sĩ, đàng hoàng bước đi

Ngộ ra hiểu được chi chi
Biết đâu là dại, biết gì là khôn?!

Tìm đâu cho tới ngọn nguồn
Thày trò trong đục, xói mòn ở đâu?!
“Buồn trông nội cỏ dàu dàu”
Bể đời kiến thức vẫn màu xanh xanh.


Thứ Năm, 29 tháng 3, 2018

Nguyễn Du và Truyện Kiều


LÊ THANH LONG


Ông ngồi bút mực cầm tay
Ngước xem thời thế đổi thay nhường nào
Đường thơ mài sắc như dao
Ba đào nhân thế thấm vào thẳm sâu

Phong trần phủ trắng mái đầu
Khúc Kiều nối nhịp cây cầu thiên thu
Trăm năm gió cuốn Tố Như
Bánh xe thế sự cuốn mù mịt bay

Để đời một áng thơ hay
Hai trăm năm lẻ còn say lòng người
Tố Như ơi! Khóc lẽ đời
Khúc đàn “bạc mệnh” ngậm ngùi thế gian

Kiếp người chìm nổi, hợp tan
Câu thơ nhỏ máu, nỗi oan nàng Kiều
Trăm người yêu, chẳng được yêu
Lênh đênh một cánh đò chiều, lênh đênh

Phận người giữa chốn xông xênh
Một đời mắc nợ duyên tình đớn đau
Một thiên tình sử nát nhàu
Thiên thu còn động nỗi sầu nhân gian.

Mộng tình


LÊ THANH LONG

Mộng tình

Một mình trong cõi mưa bay
Em như cơn gió hoang say cõi trần
Bờ vai cõng vạt mây vần
Cõng hoang vu với bàn chân chạm trời

Em như mây gió cuộn trôi
Trong không gian vẫn thảnh thơi nỗi niềm
Lạc trong mây trắng cõi tiền
Đơn sơ như một con thuyền trôi ngang

Em ngồi bắt gió mây ngàn
Bắt mênh mông những vô vàn cuối thu
Trời trong mây nhẹ như ru
Em đong nỗi nhớ tưởng như đong trời

Sông mưa bong bóng trôi trôi
Bàn chân nhẹ bước trên đời khát khao
Phận người gió thét mưa gào
Tâm hồn em sáng ánh hào quang xinh

Nổi trôi trong cõi thế tình
Em mơ về cõi nhân sinh mở lòng.

Thứ Tư, 28 tháng 3, 2018

Nghe ru tiếng đời



Nghe ru tiếng đời

Chén tình em uống cạn anh
Rồi mai xuân có còn xanh mái đầu
Đời người mấy ngả nông sâu
Tháng năm nước chảy bên cầu chờ mong

Tình đời gợn sóng lòng sông
Nghe trong hơi gió tiếng lòng của ai
Xuân chiều còn “nhất chi mai”
Em giờ còn tiếng thở dài như sương

Trời nghe tiếng vạc kêu thương
Kiều nghe tiếng sóng Tiền Đường Nguyễn Du
Trăng vàng khuyết một chiều thu
Lặng ngồi bên sóng nghe ru tiếng đời.