Thứ Hai, 2 tháng 10, 2017

Hội thảo "Doanh nhân với Truyện Kiều, Truyện Kiều với doanh nhân"

Nhân dịp kỷ niệm 197 năm ngày mất của Đại thi hào Nguyễn Du (11/8 AL), Hội Kiều học Việt Nam và Tổng Công ty Havico long trọng tổ chức cuộc Hội thảo «Doanh nhân với Truyện Kiều, Truyện Kiều với doanh nhân» vào ngày 30/9/2017. Tới dự Hội thảo có đông đủ các Giáo sư, nhà nghiên cứu, doanh nhân, BCH, hội viên Hội Kiều học Việt Nam, các nhà báo và những người yêu mến Truyện Kiều. Cuộc Hội thảo do Giáo sư Phong Lê Chủ tịch Hội Kiều học Việt Nam và TS. Phạm Tuần Tổng Giám đốc Công ty Havico chủ trì. Cuộc Hội thảo diễn ra trong bầu không khí chân tình, cởi mở, có tính học thuật cao. Sau đây là một số hình ảnh tiêu biểu:

                   Giáo sư Phong Lê Chủ tịch Hội Kiều học Việt Nam khai mạc Hội thảo



                                         Giáo sư An (Hàn Quốc) phat biểu ý kiến

TS. Phạm Tuần Tổng Giám đốc Tổng Công ty Havico phát biểu




Chủ tịch đoàn Hội nghị





Chủ Nhật, 1 tháng 10, 2017

Truyện Kiều riêng một Nguyễn Du

Nhân ngày giỗ Đại thi hào Nguyễn Du 10/8 Âm lịch
Tác giả Lê Thanh Long xin có bài thơ kính dâng lên Cụ.

LÊ THANH LONG

Truyện Kiều riêng một Nguyễn Du

Nguyễn Du ơi! Tố Như ơi!
Ba trăm năm liệu còn người khóc ông!
Truyện Kiều như một dòng sông
Chảy thành biển cả hòa trong lòng người.

Nguyễn Du ơi! Tố Như ơi!
Ba trăm năm liệu còn người khóc ta!
Truyện Kiều như một bông hoa
Nở trong cõi sống, hương xa cõi ngoài.

Nước ta chưa có một ai
Vượt qua được bức tượng đài Nguyễn Du
Truyện Kiều riêng một Nguyễn Du
Lời thơ tuyệt đỉnh ngôn từ thanh tao.

Phận Kiều chìm nổi ba đào
Truyện Kiều phát sáng ánh hào quang xa
Phận ông nghèo dưới mái nhà
Giầu trong trang sách, mấy tòa văn chương.

Nổi chìm trong cõi vô thường
Đến khi khép mắt, chẳng vương bụi trần
Trải đời mấy bậc gian truân
Thâm sâu trang sách, sáng ngần tư duy.

Riêng mình một cõi biên thùy
Câu lục vừa khép, bát thì mở ra
Lục bát mọc lá, thêm hoa
Nguyễn Du luật mới, xem là luật chung.

Nỗi lòng nhớ Cụ rưng rưng
Câu thơ chìm nổi - bỗng dưng khóc mình!
Đa mang quyện với đa tình
Ngàn câu nhỏ lệ chúng sinh, khóc đời.

Con ngồi nước mắt đầy vơi
Mà như nghẹn lại trong lời Cụ than!
Truyện Kiều trong cõi nhân gian
Ngàn năm thưa Cụ, giờ đang mỉm cười!