Thứ Sáu, 16 tháng 2, 2018

Thơ ca theo dòng chảy thời gian


Thơ ca theo dòng chảy thời gian
   Thơ ca từ sâu thẳm nội tâm bước ra bằng những ngôn từ được sắp xếp một cách có chủ ý, do thăng hoa cảm xúc, rồi đi ra với đời, sống một cuộc sống riêng. Đứa con tinh thần đó có thể được chấp nhận hay bị đời lãng quên, còn phụ thuộc vào tài năng, sự chân thật, sự khéo léo, tinh tế trong kết cấu câu chuyện… của người sinh ra nó. Nói gì thì nói, thơ hay điều quan trọng bậc nhất phải là cái hay của ngôn từ, lời thơ tạo nên và ý nghĩa của nó mang lại, nhất là với thơ lục bát. Cái hay của thơ lục bát đi liền với ngôn từ, cũng như cái cách mà tác giả sử dụng ngôn từ, làm nổi bật nội dung mà mình muốn nói. Ngôn từ càng súc tích, càng lạ, càng chân thật thì càng hay. Thơ hay rất hiếm cho bất cứ ai làm thơ. Một bài thơ hay là bài thơ cuốn hút, gây được ấn tượng cho người đọc. Cái hay của một bài thơ còn do cái tình của tác giả truyền sang cho người đọc. Nếu tác giả không có tình cảm, không  chân thật, không rung động trong khi viết… thì không có cái gì để truyền cho người đọc cả, và cũng không có cái gì để người đọc phải suy ngẫm thêm nữa. Thơ chỉ nên nói ra một phần để người đọc còn có cái mà ngẫm nghĩ, thưởng thức, nhấm nhá, nhâm nhi từng câu chữ.
   Ngôn từ thì không có nhiều, nhưng khi sắp xếp nó lại theo cách này, hay cách khác lại trở nên mênh mông, vô cùng, vô tận… Làm thơ là nghệ thuật chơi chữ, nghệ thuật sắp xếp ngôn từ theo tư duy và tình cảm của tác giả một cách sống động. Thơ là cách ta vẽ ra một bức tranh bằng chữ, ta soạn ra một bản nhạc bằng lời, ta nói ra cái trìu tượng bằng ngôn từ cụ thể, và đặc biệt cũng có thể nói ra cái không thể nói ra bằng lời…
   Mỗi người có cách làm thơ của riêng mình, có cái riêng đặc thù của riêng mình, nó tựa như một bức tranh vẽ nên hình hài những tư duy, nội tâm, tình cảm, tính cách, cuộc sống, suy nghĩ của tác giả… qua thơ của ai đó ta có thể thấy được, hình dung được người đó là người như thế nào.
   Theo dòng chảy thời gian mọi sự vật trong thế giới xung quanh ta đều biến đổi không ngừng, kể cả vũ trụ rộng lớn mênh mông vô cùng vô tận. Thơ ca không nằm ngoài quy luật đó, nó cũng phải biến đổi theo quy luật của tự nhiên, theo sự biến đổi của tình cảm, suy nghĩ, tư duy, cách sống, quan điểm và cuộc sống vật chất, công nghệ, tiến bộ khoa học trong xã hội của con người hiện đại.
   Thơ ca biến đổi theo thời cuộc của dòng chảy thời gian có thể xẩy xa theo sự định hướng của con người, theo sự tự phát của mỗi cá nhân, theo trào lưu của cuộc sống… Nó biến đổi một cách đa dạng, xu hướng nào tồn tại được không phụ thuộc vào sự áp đặt của một ai đó, mà phụ thuộc vào sự hưởng ứng, sở thích, đồng cảm… của con người trong xã hội thời đó.
   Ngày nay có mấy xu hướng thơ đang tồn tại:
+ Xu hướng làm thơ chỉ chú ý đến ý nghĩa của bài thơ mang lại, bỏ qua tất cả mọi tiêu chí thơ trước đây; bỏ qua luật thơ, vần điệu, nhạc điệu, hình ảnh, câu chữ… Loại thơ này chọn người làm và cũng chọn người đọc, quần chúng yêu thơ có thích hay không thích thì còn chưa biết, nhưng người đọc sau khi hiểu ra ý nghĩa của bài thơ thì cũng cảm thấy thích thú, nhưng không để lại ấn tượng gì nhiều.
+ Loại thơ làm theo cảm hứng, cố ý dùng từ ngữ, câu chữ lạ, không tuân theo quy luật ngôn ngữ thông thường, không chủ ý xây dựng cốt truyện, không theo một chủ đề định sẵn, thường lan man, chuyển ý đột ngột, người đọc khó nắm bắt được chủ ý của tác giả. Loại thơ này đang là trào lưu được nhiều người bắt chước nhau.
+ Loại thơ được gọi là hậu hiện đại, thuộc lại thơ tự do, được một số nhà thơ có tiếng làm. Loại thơ này thường rất khó hiểu, cả về cách hiểu và cách làm, thường đề cao tính tự do tư tưởng. Loại thơ này người bình thường có cảm giác khó có thể hiểu được cái hay của nó, các nhà phân tích, bình luận cũng chỉ bình luận chung chung, chưa nói thật rõ về nó để người đọc hiểu thêm. Mỗi một loại hình thơ đều có cách thức làm và cách để hiểu nó.
+ Các loại thơ truyền thống được cải biến cho hay hơn, chủ yếu là làm mới câu chữ, cách thức kết cấu, làm mới, làm lạ, có nhiều tứ thơ lạ, biến đổi không ngừng. Loại thơ này nói chung bạn đọc hiểu được, gây được ấn tượng và sự thích thú cho người đọc.
   Không biết thơ hiện đại ngày nay có phải đang đi ngược lại với xu hướng thời đại - thời đại 4.0 - thời đại con người có rất ít thời gian và có nhiều việc phải làm hơn là ngồi ngẫm nghĩ về một bài thơ nào đó, mà bản thân mình không thể hiểu được.
   Ngày nay có rất nhiều loại hình thơ để các tác giả lựa chọn, kể cả việc sáng tạo ra các loại hình thơ mới, cái tiến các loại hình thơ đã có cho hay hơn, lạ hơn… Lựa chọn loại hình thơ nào để làm và để đọc là quyền của mỗi chúng ta. Loại hình thơ nào được nhiều người đọc và tồn tại lâu dài thì tương lai mới trả lời được. Ngay cả tương lai của thơ ca ở nước ta thế nào, vẫn là một câu hỏi còn bỏ ngỏ!
   Sự phát triển và nâng cao các loại hình nghệ thuật (trong đó có thơ ca) phải mang đậm sắc thái, hồn cốt, bản chất… của dân tộc mình. Đó là cái lẽ để tồn tại, phát triển lâu dài và là cái đích để mọi người hướng tới, ngày đêm trăn trở và đó cũng là những vấn đề mà thế giới người ta quan tâm tới những nền văn hóa đặc thù của các dân tộc và các địa phương riêng biệt. và muốn tồn tại thì phải phát triển và nâng cao cho phù hợp với đời sống và quan điểm của thời hiện tại và được người đương thời chấp nhận. Đó là một vấn đề cực kì khó không những làm đau đầu những nhà quản lí, người nghiên cứu và cả những người quan tâm.

Thứ Năm, 15 tháng 2, 2018

Xuân về


Xuân về

Mưa xuân bay nhẹ
Vũ trụ chuyển vần
Đất trời bừng mở
Mùa xuân tràn về.

Mùa xuân thở


Mùa xuân thở

Vài nụ đào mới nở
Trong mảnh vườn thân thương
Đó là mùa xuân thở
Cho đất trời lên hương.

Thứ Hai, 12 tháng 2, 2018

Chợ hoa ngày tết


Chợ hoa ngày tết

Tết sắp đến
Khắp nơi nơi
Người chơi sắm tết
Người bán muốn bán hết
Nỗi lo
Đường lớn phố nhỏ
Người người hối hả ngược xuôi

Chợ hoa rợp trời
Rừng về, núi xuống, bạn qua
Hoa nhà, hoa kính xa hoa
Bưởi, Nghi Tàm, Vạn Phúc...
Hoa liền phố, phố liền hoa
Bạc tỉ, bạc triệu, bạc trăm
Người bán đăm đăm
Người mua ngắm nghía
Đồng tiền ý nghĩa
Ngơ ngác len vào

Người đi xem vô tư nhìn ngắm
Gió rét căm căm
Nỗi lo đằm lưng áo
Hoa hết, hoa còn sắc nào ở lại
Nở lòng, bạc mặt
Người vơi túi, kẻ đầy thêm
Năm tháng vẫn trôi êm
Chỉ con người khắc khoải
Nỗi lo!
Một năm sắp qua
Một mùa hoa lại đến.

Chốn không cùng


Chốn không cùng

Người đi trong cõi vô thường
Buồn thương theo mãi thôi nhường cho đau
Trăm năm một cuộc dãi dàu
Đời người trả nợ đến đầu pha sương

Ai thương ngọn gió giữa đường
Con tằm thoát xác tơ vương vẫn còn
Trời đem mây buộc vào non
Đá kia nước chảy theo mòn thời gian

Hoa kia nở, rồi cũng tàn
Trăm năm bia đá ai mang theo cùng
Mây đi theo gió ung dung
Ta di về chốn không cùng tự do.